thoảng, tui ngó ra cửa tiệm thì thấy mấy đứa anh chị trường tui, tụi nó đi chung thằng Mẫn. Ai da, mới sáng đã gặp. Thôi kệ, tui tiếp tục ăn. Tụi nó đi vô quán. Hình như thằng Mẫn nhận ra tui, nó chỉ chỏ rồi nói gì đó với hội kia. Lúc đó tui hơi chột dạ nhưng vẫn tiếp tục ăn. Thằng Mẫn đi lại, làm bộ mặt trí thức: – Chào bạn, hôm bữa đi sinh nhật tui sao về sớm vậy? – nó cười giả tạo. – À, chào, tại bữa đó mình bận quá – tui ngước lên trả lời. – Ừ vậy à? Tao thích món quà sinh nhật mày tặng