không thấy … Không trả lời ngay vào câu nói của Long, Trinh quay lại khẽ nói với đứa con: – Con ra ngoài chơi để mẹ nói chuyện với Bác một lúc. – Vâng ! Cháu chào bác ạ. Đứa trẻ ngoan ngoãn khoanh tay chào Long rồi vô tư chạy ra ngoài. Còn lại mình Trinh và Long. Vẫn cái nhìn đắm đuối, vẫn cái nhìn đầy hấp dẫn thuở nào, mân mê ly nước giọng Long trầm nhỏ: – Trinh ! Bao lần anh tìm mà không thấy …. – Muộn rồi anh ! Níu kéo mà làm gì ! Mình chẳng còn gì để níu kéo …. – Còn đấy em ! Hãy cho